Trong cuộc sống xã hội, bất cứ quốc gia nào cũng vẫn còn những hoàn cảnh khó khăn bất hạnh. Dù đất nước có phát triển, xã hội có hưng thịnh đến mấy thì đâu đó trong cuộc sống vẫn có những con người bị lãng quên, bị chìm đắm trong bệnh tật, nghèo khổ. Họ không còn đủ khả năng để tự chăm sóc cho bản thân mà cần có sự chung tay giúp đỡ của toàn xã hội.
Từ xa xưa, cha ông ta đã để lại những quan niệm sống mà ai cũng được dạy dỗ từ thuở ấu thơ như: “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”, “Lá lành đùm lá rách” hay “Thương người như thể thương thân”,…
Đối với người Kitô hữu, một trong những giới răn quan trọng nhất mà Chúa Giêsu đã dạy là: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15,12). Thường thì chúng ta hay nói “làm việc bác ái, chia sẻ bác ái, thực thi bác ái,…” nghĩa là làm việc tốt từ lòng yêu thương rộng khắp mọi người; hay như người ta thường nói là “làm từ thiện”.
Sự yêu thương đích thực chỉ đến từ sự đồng cảm. Nghĩa là khi một người nào đó đau khổ, ta cũng cảm nhận được sự đau khổ của người ấy như là chính ta đang đau khổ. Còn những trường hợp khác, khi ta đặt bản thân mình và một người có số phận bất hạnh lên bàn cân để đối sánh, rồi nghĩ rằng mình phải cứu giúp họ, thì đó chỉ là “sự thương hại”.
Sự yêu thương đó còn là sự khôn ngoan để biết dùng tiền của chóng qua ở đời này mà mua hạnh phúc giàu sang vĩnh cửu của Nước Trời, như Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ và dân chúng đến nghe Người giảng dạy: “Hãy bán của cải mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng hề hao hụt ở trên trời, nơi trộm cắp không bén mảng, mối mọt cũng không đục phá” (Lc 12, 33).
Trong bài giảng trên núi, Ngài cũng nhắc nhở: “Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương” (Mt 5,7). Lời Chúa qua dụ ngôn người Samari nhân lành (x. Lc 10,30-35) cũng là ví dụ cho việc cần thiết phải cứu trợ người khác. Sách Công vụ Tông đồ cũng đã ghi chép việc các tông đồ đầu tiên chia sẻ tài sản của mình với nhau (x. Cv 4,32) và quyên góp giúp đỡ những người bị thiên tai (x. Cv 11,28-30).
Đồng thời để thu được kết quả tốt giữa người cho và người nhận. Tin Mừng cũng lưu ý việc hiến tặng nên thận trọng, trực tiếp để xứng đáng đến tay cá nhân hoặc gia đình người nhận (x. 2Tx 3,10); bí mật, khiêm nhường (x. Mt 6,2); và vui vẻ: “Mỗi người hãy cho tuỳ theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương” (2Cr 9,7).
Trong buổi tiếp kiến chung dành cho các tín hữu tại quảng trường thánh Phêrô vào sáng thứ Tư 8/5/2019, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chia sẻ những kinh nghiệm thiêng liêng của ngài khi đến thăm các nữ tu dòng Mẹ Têrêsa: “Những nữ tu này ngọt ngào, dịu dàng và làm việc bác ái, nhưng không phải là bác ái giả hình. Khi người ta thực hành bác ái mà không có sự dịu dàng, không có tình yêu, giống như là chúng ta đổ một ly giấm vào trong hoạt động bác ái. Bác ái là vui tươi chứ không phải là chua cay.” Bác ái giúp mọi người có cuộc sống tốt hơn!
Bố thí vì lòng bác ái chắc chắn là điều làm đẹp lòng Chúa vì nó phù hợp với bản chất thiện hảo, nhân từ, yêu thương và quảng đại của Thiên Chúa. Tất cả những việc bác ái của chúng ta đều phải quy hướng về Thiên Chúa như Đức cố Hồng y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã viết: “Nếu các công việc từ thiện xã hội của con không phải vì Chúa, thì con chỉ là nhân viên của một chi nhánh Hồng Thập Tự” (Đường Hy Vọng 786).
Ước mong sao việc bác ái của các Kitô hữu và nhất là của các tông đồ giáo dân chúng ta phản ánh trung thực tinh thần bác ái của Tin Mừng: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngoan. Đó là điều răn lớn nhất và đứng đầu. Còn điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.” (Mt 22,37-39; Mc 12,29-31; Lc 10,27) và “để họ thấy những công việc tốt anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.” (Mt 5,16).
KẾT
Không ai muốn khổ đau, bệnh tật, nghèo đói… bám đuổi con người. Nhưng tôi và bạn, chúng ta phải khiêm tốn khắc ghi tâm khảm rằng: Đại dịch Virus Corona đã để lại bao tang tóc đau thương, nó phủ dày “một bầu trời đen tối, dày đặc…có thể xắn ra từng miếng được.”
Nhưng trong “đại dương” khổ đau đó, người người trên thế giới đã minh chứng cho nhau: trên hết, “Tình Yêu” vẫn là điều Vĩ Đại, vẫn là điều Kỳ Diệu mà con người trao ban cho nhau. Nó chính là: Chiếc khẩu trang – Đồ ăn, chai nước miễn phí được đặt dọc lề đường để cứu sống những người vô gia cư, nghèo khổ – Đến cả những bao gạo được trao tận tay cho người nghèo – Hay vài ba kg gạo từ ATM…
“Tình Yêu” Phải chăng là “di sản” tồn tại, đáng được ca tụng và tôn vinh. Điều đó, chính là Diễn Từ của Đức Giêsu qua con đường Tử nạn và Phục sinh.
TÔI VÀ BẠN, CHÚNG TA HÃY TÔN VINH THIÊN CHÚA
- TRI ÂN GĐ CÔ KIM TUYẾN DÂNG CÚNG CHẶNG ĐƯỜNG THÁNH GIÁ CHO GX CHÚC A
- CHIA SẺ 50.000.000VNĐ TRONG DỊP LỄ SINH NHẬT ĐỨC MẸ GIÚP NHÀ NỘI TRÚ & TẶNG 200 PHẦN QUÀ GIÚP ACE SẮC TỘC TẠI GIÁO XỨ KHE SANH. TGP HUẾ
- TRAO TIỀN GIÚP ĐỠ GIA ĐÌNH ANH PHƯỢNG
- TRAO TẶNG HỌC BỔNG CHO EM PHÊRÔ CAO QUỐC HÀO
- TRAO SỐ TIỀN 107.000.000VNĐ BỐ MẤT VÌ TAI NẠN GIAO THÔNG, NGƯỜI MẸ TỰ TỬ ĐỂ LẠI 5 CON MỒ CÔI